CHƯƠNG 7: TÙ PHẠM CŨNG CÓ THỂ KIẾM TIỀN (1)
Phụ trách: Vô Tà Team
- Các vị, các vị, lần này Vương gia ta vì bắt U Nguyệt công chúa, có thể nói tổn thất nặng nề, mọi người không nên chen, cũng đừng cho kẻ xấu đoạt đi!
Vương Khả chắp tay nói.
Trong đám người, tử đệ của các gia tộc tu tiên đều đỏ cả mắt. Đây không phải U Nguyệt công chúa, đây là năm danh ngạch tiến vào Kim Ô Tông, đoạt? Nếu không phải cố kỵ người ở đây quá nhiều, thì sớm đã có người tiến lên tranh đoạt.
Thanh danh? Thanh danh tính là cái gì, chỉ cần thành đệ tử của Kim Ô Tông, ai còn dám quở trách ta?
- Đương nhiên, nếu như kẻ xấu đoạt, cũng phải suy tính xem có thể đắc tội Kim Ô Tông hay không. Bởi vì ta đã phái người tới Kim Ô Tông thông báo, hẳn không được bao lâu, Kim Ô Tông sẽ biết Vương Khả ta bắt được U Nguyệt công chúa! Cái danh này là không cướp được, nếu bởi vì tranh đoạt làm U Nguyệt công chúa chạy thoát, đây chính là đắc tội với toàn bộ Kim Ô Tông, ta nghĩ chư vị cũng không muốn đối địch với Kim Ô Tông chứ?
Vương Khả chắp tay cười nói.
Hắn vừa nói ra, các cường giả biến sắc, lập tức thu liễm đi rất nhiều.
- Còn nữa, Kim Ô Tông treo giải thưởng là bắt sống U Nguyệt công chúa, nếu bởi vì ai tranh đoạt, dẫn đến U Nguyệt công chúa chết, ách, Kim Ô Tông trách tội xuống, kia chính là tội lớn!
Vương Khả lại cười nói.
Vương Khả cười rất tùy ý, nhưng các cường giả lại biến sắc, tâm mới vừa rục rịch liền triệt để thu liễm.
Ở trước công chúng tranh đoạt U Nguyệt công chúa, nếu không cẩn thận giết chết đối phương, vậy mình sẽ xui xẻo lớn rồi.
Mọi người nhìn về phía Vương Khả, trong mắt lóe lên vẻ oán hận, Vương Khả này thật cáo già, lại đã phái người đi thông báo Kim Ô Tông, cứ như vậy, coi như trắng trợn cướp đoạt, đến lúc đó Kim Ô Tông cũng chưa chắc chấp nhận.
- Vương gia chủ, thật có đại khí vận, U Nguyệt công chúa cũng bị ngươi bắt được!
Một tu tiên giả ghen tỵ nói.
- Vận khí, vận khí, ha ha ha!
Vương Khả giống như không nhìn ra đối phương châm chọc khiêu khích.
- Vương gia chủ, Kim Ô Tông treo giải thưởng, căn bản không có chân dung của U Nguyệt công chúa, ngươi xác định ngươi bắt được nhất định là U Nguyệt công chúa? Đừng có sơ xuất nha!
Lại một người đố kỵ nói.
- Ha ha, không sai được, lại nói, ta dám dùng U Nguyệt công chúa giả, đi lừa gạt Kim Ô Tông sao? Ta cũng không muốn Vương gia ta chọc giận Kim Ô Tông, cuối cùng bị diệt môn!
Vương Khả cười nói.
- Cũng đúng, Vương gia chủ làm việc, từ trước tới giờ cẩn thận, hắn dám đi bẩm báo Kim Ô Tông, thì khẳng định không sai được! Ta xem, trong này nhất định là U Nguyệt công chúa!
Trong đám người có người nói.
- Ai dám dùng U Nguyệt công chúa giả đi lừa gạt Kim Ô Tông a, đó là chán sống, ta xem trong này là thật rồi!
- Ta và Vương gia chủ làm ăn mấy lần, không có nắm chắc mười phần, Vương gia chủ làm sao có thể nói như vậy!
- Vương gia chủ thật có đại khí vận!
Mọi người thảo luận, Vương Khả nhìn “cò mồi” của mình đang không ngừng tẩy não mọi người, cũng hài lòng cười cười.
- Vương gia chủ, chúng ta chưa từng thấy U Nguyệt công chúa, có thể để cho chúng ta nhìn xem hay không?
- Đúng vậy, Vương gia chủ, bây giờ ngươi được đại cơ duyên, cũng cho chúng ta mở rộng tầm mắt một chút chứ!
- Đúng vậy, U Nguyệt công chúa có thể để Kim Ô Tông hứa hẹn năm danh ngạch, dẫn động tứ phương oanh động, tất nhiên không phải thế hệ bình thường, để cho chúng ta mở rộng tầm mắt một chút!
Mọi người huyên náo, đều tranh nhau muốn nhìn xem U Nguyệt công chúa.
- Cái này...
Vương Khả có vẻ làm khó.
Mặc dù Vương Khả biểu lộ khó xử, nhưng trong lòng lại hài lòng, đồng thời cũng đang đợi “cò mồi” của mình tiếp tục mở miệng.
- Vương gia chủ, ta biết, nhiều người phức tạp, ngươi sợ sai lầm, nếu không như vậy, ta ra 10 cân linh thạch, ngươi cho ta nhìn xem một chút, như thế nào?
Trong đám người, có một tu tiên giả nói.
Đám người không khỏi xem thường, ngươi còn muốn dùng linh thạch thu mua Vương gia chủ? Ngươi có biết Vương gia chủ là tài thần của Chu Tiên Trấn hay không.
Vương Khả nhìn mọi người khinh bỉ tu tiên giả kia, lại quỷ dị gật đầu:
- Thôi được rồi, cũng ở trong một trấn, Vương Khả ta có được khí vận, giờ lại từ chối mọi người quan tâm, cũng quá không nói đạo nghĩa, chỉ là người quá nhiều, vương phủ ta cuối cùng tiếp đãi không được, U Nguyệt công chúa, ta cũng không thể để nàng có việc! Như vậy đi, 10 cân linh thạch thì 10 cân linh thạch, có thể đứng xa nhìn một nén nhang thời gian! Hơn nữa dựa theo trật tự của Vương gia ta, mọi người thấy có được không?
Tu tiên giả ở bốn phía sững sờ, lại được? Đây là muốn thu vé vào cửa sao?
- Tốt, đa tạ Vương gia chủ!
“Cò mồi” trong đám người lập tức kêu lên.
Mặc dù đám tu tiên giả có chút tiếc 10 cân linh thạch, nhưng cũng không phải cao quý gì, tất cả mọi người đều bỏ tiền, mình có thể nói cái gì.
Chỉ là Vương Khả cũng quá biết kiếm tiền đi, bắt được tù phạm, còn muốn bán vé vào cửa?
- Nếu như thế, mọi người chờ chốc lát, ta an trí U Nguyệt công chúa ở hậu viện, đến lúc đó sẽ an bài mọi người đến quan sát!
Vương Khả nhìn mọi người chắp tay nói.
Các tu tiên giả hơi cổ quái, nhưng cuối cùng đều gật đầu.
Vương Khả lập tức mang theo hai xe chở tù, được các đệ tử Vương gia hộ tống trở về phủ, sau đó đại môn ầm vang đóng lại.
Ngoài cửa, một đám tu tiên giả nóng nảy chờ đợi.
Cũng không lâu lắm, đại môn mở ra.
Chỉ thấy từ trong Vương gia đi ra rất nhiều hạ nhân, dùng hàng rào vây đại môn lại, chỉ chừa một thông đạo, dùng cái này duy trì trật tự, mà ở cửa chính còn bày ra từng cái bàn, cả đám chưởng quỹ ngồi xuống, bên cạnh để một cái sọt, chuẩn bị thu linh thạch.
- Chư vị, gia chủ đã an trí U Nguyệt công chúa xong, chư vị ở đây mua vé là được, vào trước xem trước, vào sau xem sau! Vương gia ta đã đổi lồng giam của U Nguyệt công chúa, cam đoan tất cả mọi người có thể ở trong một nén nhang thời gian thấy rõ!
Một chưởng quỹ của Vương gia nhìn đám người chắp tay.